Mùa thu là mùa tôi thích nhất trong năm, tiết trời se se, nắng vàng như mật và cây vàng rực lá. Đó là những ngày giữa tháng 10, tôi vừa mới bắt đầu khóa học tiếng đức A2 được tầm nửa tháng. Mỗi buổi trưa đi học về chính là điều tôi thích thú nhất, hầu hết các ngày thời tiết đều rất đẹp. Mỗi lúc đi từ bến tàu điện ngầm về nhà là lúc tôi thả hồn để tận hưởng khí trời mùa thu. Cũng xin nói một điều là, vợ chồng tôi mới chuyển sang nhà mới được tầm bốn tháng. Nhà mới nằm ở một khu chung cư gần ngoại ô gồm mấy toà nhà san sát nhau, nằm trơ trọi giữa một vùng đất rộng lớn, xung quanh chỉ thưa thớt những ngôi nhà nhỏ với mái ngói đỏ tươi. Vì vậy mà không khí rất thoáng đãng, cỏ cây hoa lá đồng nội rung rinh trong gió và tiếng chim hót. Mỗi khi trở về sau những giờ học miệt mài, trên đường về nhà, tôi thường đắm mình vào khung cảnh đó. Ngắm những đàn chim bay tung tăng trên nền trời xanh ngắt mà tôi thấy lòng nhẹ nhàng vui vui. Một hôm, tôi cũng nhìn những chú chim bay lên, bay xuống, rồi lại sải cánh lướt trên không khí thì lấy làm thích thú. Tôi chợt ước ao: giá mà mình có thể bay nhỉ, chắc là sẽ vui thích lắm đây. Mình sẽ bay vút lên rồi xà xuống. Chà! Nghĩ tới cũng thích mê. Về tới nhà tôi đem ý tưởng đó kể với lão chồng nghe:
- Anh ơi, nếu mình biết bay thì thích nhỉ. Như đàn chim kia kìa, bay vút lên, rồi xà xuống, cảm giác chắc thích lắm nhỉ. Nếu có phép biết bay thì anh có thích không?
Lão chồng ra vẻ trầm ngâm vài giây rồi từ tốn bảo:
- Anh nghĩ là em cũng có phép đấy. Chỉ là em không nhận ra đấy thôi
- Phép gì? - Tôi hỏi
- Chẳng phải em biết đi bằng hai chân, cầm đồ vật bằng tay? Đấy không phải phép lạ thì còn là gì nữa?- lão từ tốn bảo
Tôi định bật lại chồng kiểu như: vô lý, sao thế được? Nhưng chưa kịp nói thì tôi khựng lại:”Ừ nhỉ, nói vậy cũng có lý”. Rõ ràng là nếu một con cá thấy mình sẽ thấy, đi bằng hai chân trên mặt đất quả là phép lạ, hay con mèo thì đâu có thể cầm đũa giống mình? Mình nắm giữ bao nhiêu phép lạ mà mình đâu có nhận thấy đâu, vì thấy người nào cũng có thể đi bằng hai chân giống mình, cầm đồ vật bằng tay giống mình,... nên mình đã coi đó là một điều bình thường. Nhưng sự thật là những khả năng có thể làm được của một con người quả thực cũng là phép lạ cơ mà.