Bạn có thể nghĩ rằng đó là một ý tưởng trong một bộ phim kinh dị nào đó. Nhưng tôi biết rằng đó là hiện thực đối với nhiều người. Tối qua, tôi vẫn ngồi mải miết xem những món đồ trang sức lóng lánh trên mạng. Cứ kéo chuột lên xuống, lướt hết trang này đến trang khác mà không biết chán, và thậm chí còn order vài món nhỏ xinh. Nhưng rồi sau đó ngồi lặng im và chợt nhận ra điều mình đang làm không hề mới. Đó là một việc gọi là “Thú vui”. Cách đây một năm trước, thú vui của tôi là học theo các món ăn trên mạng. Tôi đã dành tất cả thời gian trống trong ngày để nghiên cứu các công thức nấu ăn, mua nguyên liệu và hì hục làm theo công thức. Thậm chí có món tôi còn làm đi làm lại cho tới khi hương vị đạt chuẩn như những sản phẩm mà tôi vẫn ăn ở ngoài hàng. Nó tạo cho tôi sự say mê bất tận như quên hết thời gian và những thứ khác trong cuộc sống. Và cách đây vài tháng là việc trồng cây. Tôi mua đủ các loại chậu to chậu nhỏ, nào là loại đất trồng rau, nào là loại đất trồng hoa. Rồi reo hạt, bón phân và tưới nước. Hàng ngày, tôi ngắm nghía những cái cây nhỏ xinh lớn lên và lòng mừng vui khôn xiết. Nhưng rồi, tôi chợt nhận ra rằng, chưa lúc nào tôi ngừng bị cuốn vào một thứ gì đó. Một cái gì đó, một thứ gì đó dễ làm, cho ra kết quả nhanh và làm mình có cảm giác thú vị nhưng có thể làm tôi tốn thời gian mà bỏ bê những công việc chính tôi cần làm. Tôi đang bị cuốn vào hết thứ này tới thứ khác như một vòng lặp bất tận, mà tôi không thể thoát ra khỏi vòng lặp đó. Vâng, lúc nào tôi cũng bị dính mắc vào một thứ gì đó, không hồi kết. Khi dính mắc vào một thứ gì đó, ta không nhận ra sự dính mắc đó, ta giống như đang tự đặt mình vào một “huyễn cảnh” (“huyễn cảnh” giống như một ảo ảnh hoặc một thế giới không có thực trong thực tại, hay có thể nói là sống trên mây). Ta chỉ nhìn thấy nơi “huyễn cảnh” kia mà không nhìn thấy “cuộc sống thực”. Vì vậy, ta có thể bỏ qua nhiều thứ quan trọng.
Khi nói tới nghiện ma túy, nghiện cờ bạc, nghiện thuốc lá, nghiện rượu,...người ta thấy rất rõ nó không tốt vì hậu quả của nó rất rõ ràng và thường đến nhanh. Nhưng nghiện dính mắc vào một thứ gì đó thì sao? Thì hậu quả của nó thường đến sau một thời gian dài, thậm chí là sau nhiều năm hoặc ẩn giấu mà ta khó có thể nhận ra. Và sau này nó có thể trở thành “Thói quen” (tập khí). Và sau nhiều năm tích tụ, nó trở thành con người ta, tức là cuộc đời của ta.
Làm sao để không dính mắc? Ta chỉ cần làm một việc là “Buông bỏ”. Thế nào là buông bỏ? Buông bỏ là gì?”. “Buông bỏ” là có thể cầm lên rồi có thể đặt xuống vô điều kiện. Để có thể buông bỏ được những thứ dính mắc kia hay thoát ra khỏi vòng lặp vô tận thì việc cần làm là cần tách mình ra để quan sát và nhận diện. Mỗi ngày bạn thực tập quan sát những việc bạn làm. Đồng thời bạn nên xây dựng cho mình một danh sách những việc ưu tiên. Mình thường gọi danh sách công việc ưu tiên này là “Main stream” (Dòng việc chính hoặc điểm tập trung năng lượng). Nhờ đó sẽ giúp mình tách ra khỏi những việc linh tinh không cần thiết, niiShững việc mất thời gian và năng lượng. Nhưng dù vậy thì bạn vẫn phải rất cẩn thận để luôn nhận thức được các công việc trong danh sách việc ưu tiên. Và danh sách việc ưu tiên (dòng việc chính) nên được cập nhật thường xuyên hướng chính xác tới mục tiêu cuộc sống mà bạn muốn đạt tới. Nếu bạn biết đặt những việc linh tinh xuống, và tập trung vào “dòng việc chính”, bạn sẽ nhận thấy mình sống chất hơn rất nhiều và dễ đạt được thành quả trong cuộc sống hơn.
Mở rộng:
Ở phần trên tôi mới chỉ đề cập tới vòng lặp của việc dính mắc vào một việc, nhưng tôi cũng thấy nhiều lúc tôi bị dính mắc vào một lối mòn suy nghĩ. Chính những lối mòn suy nghĩ này đã định hình nên cách tôi tư duy và nhìn nhận một vấn đề trong cuộc sống. Nó dẫn tới lời nói và hành động tương ứng. Vì vậy, kinh nghiệm của tôi là ngoài việc quan sát sự dính mắc của bản thân vào một số thứ ở ngoại cảnh, ta còn cần quan sát cả dính mắc của suy nghĩ (lối mòn của suy nghĩ). Sau khi nhận biết được chúng, ta mới có cơ hội để chỉnh sửa và chuyển hóa chúng thành những lối suy nghĩ tốt hơn. Và theo sau đó, những hành động và lời nói sẽ thay đổi. Cuối cùng, ta thay đổi được cái bên trong để xây dựng cái bên ngoài (lời nói và hành động). Kết quả cuối cùng là cuộc đời ta sẽ rẽ được sang một hướng khác tốt hơn. (thậm chí có thể ví như một cuộc đời mới).